Lại 1 lần ta ngồi ôm bàn phím
Ta ngồi buồn nghĩ lại những ngày qua
Nhớ voi thần xông pha tận địa
Lao vào nhà và càn quét nông dân
Nay sa cơ, ta sầu buồn ảm đạm
Nghĩ lại mình ko sánh nổi bạn cùng chơi
Phải xin làm ở 1 chỗ dở hơi
Ta trở thành kẻ không tên không tuổi.
Ta nuối tiếc những gì ta đã có,
Thủa nhập trường được bạn nể thầy yêu.
Nhớ ngày xưa, trên ghế đá sân trường
Bài cũ ta ôn, tài liệu ta tìm
Với ước mơ trong lòng luôn cháy bỏng,
Hướng tới tương lai sáng lạng, huy hoàng
Với tình yêu, tiền tài, danh vọng,
Đền đáp ơn cha, nghĩa mẹ sinh thành.
Ta vẫn nhớ khi ngày thi sắp tới
Là quên ăn quên ngủ để ôn bài.
Vì ta muốn trong dòng đời tấp nập
Chốn đô thành ta phải lưu danh.
Rồi từ đâu một niềm đam mê mới
Ta vô tình nhiễm tính nghiền game
Và từ đây những đêm dài thức trắng,
Ta quên mình và những ước mơ xưa...
Đây bãi quả, kia là bãi đá
Mỏ vàng xa thôi đánh quẩy cho lành!
Rồi đến khi gục đầu lên bàn phím
Thảng thốt cơn mơ, tiếng ái ô phù thủy
Trong đầu ta chẳng còn suy nghĩ
Sáng ngày mai là buổi học môn gì!...
Nay ta ôm niềm ân hận ngàn thâu
Tiếc quãng đời như không hề thay đổi,
Lặng lẽ thời gian trôi không chờ đợi
Bỏ lại ta với pháo lửa, voi thần!
Trong đế chế ta xóa tan từng khoảng tối
Tương lai ta sao khoảng tối cứ tăng dần!
Thương thay ta là kẻ ngu đần
Trong đế chế ta vẫn gà một nửa
Còn học đòi ngang ngửa với Pro!
Hỡi anh em, những tín đồ game đế chế!
Là những ng có tư duy thống trị
Vậy hãy nên thống trị nổi chính mình
Đừng quá đam mê chú trọng luyện trình
Hãy quan tâm đến những ngày ta đang sống
Ta đang theo giấc mộng ngàn to lớn
Để đời ta không hối hận về sau
--Hỡi những ng bạn "đế chế" của ta ơi!